311. Gió Bụi Buồn

Như từng gió bụi thổi buồn ai
Đã tưởng còn trông ước vọng dài
Ấy nở yêu nồng hoa bỗng dại
Chăng tìm nhớ đẫm buổi rồi phai
Người say bến mộng hoài mong trải
Kẻ đắm tình thơ vẫn hẹn cài
Một thuở tim hồng ru thắm mãi
Ngây lòng vất vưởng dõi bờ vai

NGUYEN KHANH PHUONG

310. Ngày Xưa

Ngày xưa kẻ nói phận duyên phần
Dẫu trải mai nồng đẹp ý xuân
Một góc say rồi tim trĩu hẳn
Ngàn hương thoảng đó nụ thơm dần
Hay dài nỗi nhớ hoài xây mộng
Cứ lặng mi chờ mãi tỏ chân
Ngỡ ngập ân tình mơ buổi ấy
Lòng như vẫn đọng bước kia lần

NGUYEN KHANH PHUONG

309. Muốn Quên

Song thanh

Gió muốn quên đi dạo nọ trào
Mà tình cứ nhớ lặng tim trao
Trông ai ngõ cũ lòng thầm ấy
Gặp họ nơi xưa chốn thắm nào
Bởi hỏi duyên kia còn ngập hẹn
Rồi chờ phận vậy đã buông ao
Say chi để gửi hoài sầu quạnh
Lỡ giữ câu yêu lúc mới chào

NGUYEN KHANH PHUONG

308. Chắc Hẳn

Ctđ

Hạ đã trôi dài gió thoảng hôn
Tình say mặc để giấc mơ hồn
Hay lòng cứ bảo xưa mình dại
Bởi mắt luôn nhìn trĩu dạ khôn
Giữ mộng vời duyên còn trải đắm
Người trông kẻ ngóng vẫn thương dồn
Hoa tàn cánh phượng đành buông rũ
Chắc hẳn tim nồng lặng lẽ chôn

NGUYEN KHANH PHUONG

Xa Rồi

Vẫn khỏa lời xưa đầy sự dối
Nên lòng cứ tưởng mà ghen dỗi
Chờ tim một thuở ngỡ chăng bồi
Đắm nẻo bao ngày vương đã dội
Tại khúc say nồng để mộng trôi
Hay lần đọng thắm như sầu đổi
Tràn mê chuyện ấy cũng xa rồi
Gửi trọn niềm yêu quàng ngã rối

NGUYEN KHANH PHUONG

306.Mơ Nồng

Có lẽ xuân hồng vội bỏ đi
Làm tim nức nở chợt thương thì
Mai vừa đậu quả mong tình đó
Mận đã trao lòng nhớ buổi chi
Để nhắc duyên này đang mặn dẫu
Mà trông ái nọ sẽ sâu vì
Xoan dần tím lịm như từng thuở
Đẫm cả mơ nồng ngập ướt mi

NGUYEN KHANH PHUONG

305. Thương Lòng

Đã cứ thương lòng chẳng nặng hơn
Mà duyên lại để khúc mong hờn
Tim nồng ủ mãi say ngày thắm
Mắt đẹp vương hoài trở nỗi đơn
Bởi ước nhiều năm tình vẫn đọng
Vì mơ lắm buổi mộng đâu sờn
Chăng người vội lảng ai buồn nữa
Ngập cả mê này nhớ rũ cơn

NGUYEN KHANH PHUONG

304. Trách Chi

Gcđ

Vừa thêm chén rượu để khuây sầu
Vẫn gặng ai rằng thuở ấy đâu
Một chút dâng người tim lỡ thẳm
Ngàn hôm đắm kẻ dạ chan nhầu
Tìm duyên mặn gửi nơi lòng vắng
Khóc nẻo hương hờ giữ mộng sâu
Chả trách chi tình xa vạn nỗi
Nào phai trĩu nhớ buổi kia đầu

NGUYEN KHANH PHUONG

303. Xuân Giáp Thìn

Ctđ

Búp nụ cành như đã nảy chồi
Xuân về rộn rã cả bờ môi
Nhìn hoa gợi chốn hoài mong trải
Mận trổ đào vương bỗng đắm trồi
Để bóng mai vàng thương cõi vợi
Hay làn nước nhẹ đẩy dòng trôi
Niềm vui chợt khỏa thêm nồng với
Mãi thoảng lòng xưa nhớ thật rồi

NGUYEN KHANH PHUONG

302. Mỗi Thuở Xuân

Nđt

Mỗi thuở xuân về sắc đẹp tươi
Nàng hoa thức tỉnh nhuộm say đời
Hương nồng cứ thoảng bay vời vợi
Nụ đẫm chăng tràn nhớ lả lơi
Ủ trọn mùa đông tình vẫn với
Trào sâu chốn nhụy nẻo luôn mời
Hay lòng mãi đọng ngày xưa bởi
Đắm cả thương chờ giữ mộng nơi

NGUYEN KHANH PHUONG