305. Thương Lòng

Đã cứ thương lòng chẳng nặng hơn
Mà duyên lại để khúc mong hờn
Tim nồng ủ mãi say ngày thắm
Mắt đẹp vương hoài trở nỗi đơn
Bởi ước nhiều năm tình vẫn đọng
Vì mơ lắm buổi mộng đâu sờn
Chăng người vội lảng ai buồn nữa
Ngập cả mê này nhớ rũ cơn

NGUYEN KHANH PHUONG

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.