306.mơ Nồng

Có lẽ xuân hồng vội bỏ đi
Làm tim nức nở chợt thương thì
Mai vừa đậu quả mong tình đó
Mận đã trao lòng nhớ buổi chi
Để nhắc duyên này đang mặn dẫu
Mà trông ái nọ sẽ sâu vì
Xoan dần tím lịm như từng thuở
Đẫm cả mơ nồng ngập ướt mi

NGUYEN KHANH PHUONG

305. Thương Lòng

Đã cứ thương lòng chẳng nặng hơn
Mà duyên lại để khúc mong hờn
Tim nồng ủ mãi say ngày thắm
Mắt đẹp vương hoài trở nỗi đơn
Bởi ước nhiều năm tình vẫn đọng
Vì mơ lắm buổi mộng đâu sờn
Chăng người vội lảng ai buồn nữa
Ngập cả mê này nhớ rũ cơn

NGUYEN KHANH PHUONG

304. Trách Chi

Gcđ

Vừa thêm chén rượu để khuây sầu
Vẫn gặng ai rằng thuở ấy đâu
Một chút dâng người tim lỡ thẳm
Ngàn hôm đắm kẻ dạ chan nhầu
Tìm duyên mặn gửi nơi lòng vắng
Khóc nẻo hương hờ giữ mộng sâu
Chả trách chi tình xa vạn nỗi
Nào phai trĩu nhớ buổi kia đầu

NGUYEN KHANH PHUONG

303. Xuân Giáp Thìn

Ctđ

Búp nụ cành như đã nảy chồi
Xuân về rộn rã cả bờ môi
Nhìn hoa gợi chốn hoài mong trải
Mận trổ đào vương bỗng đắm trồi
Để bóng mai vàng thương cõi vợi
Hay làn nước nhẹ đẩy dòng trôi
Niềm vui chợt khỏa thêm nồng với
Mãi thoảng lòng xưa nhớ thật rồi

NGUYEN KHANH PHUONG

302. Mỗi Thuở Xuân

Nđt

Mỗi thuở xuân về sắc đẹp tươi
Nàng hoa thức tỉnh nhuộm say đời
Hương nồng cứ thoảng bay vời vợi
Nụ đẫm chăng tràn nhớ lả lơi
Ủ trọn mùa đông tình vẫn với
Trào sâu chốn nhụy nẻo luôn mời
Hay lòng mãi đọng ngày xưa bởi
Đắm cả thương chờ giữ mộng nơi

NGUYEN KHANH PHUONG

301 Chúc Mừng Năm Mới 2024

Ctđ

Tàn năm chúc tụng những câu mừng
Cánh nhỏ mai vàng rạng rỡ trưng
Nhụy tỏa hoa chờ luôn nữa ngóng
Thềm mong cổng nhớ đã đâu dừng
Tim hoài chốn cũ còn ngơ ngẩn
Dạ vẫn hôm nồng có dửng dưng
Mãi tặng vần thơ chào tết gửi
Mà hương sắc đẹp khỏa lên bừng

NGUYEN KHANH PHUONG

Đẫm Xuân

Lhtnv
Thuận
Ctđ

Đẫm quyện xuân về khỏa lá lay
Tàn đông vội vã cuốn theo bày
Hoa vừa nụ đã mơ lòng gửi
Mộng ước duyên chờ ngỡ buổi say
Bướm giỡn như đùa bên cỏ vậy
Cành khua tựa vẫy dưới hiên này
Hương thì tảo ngát men tình nữa
Chất cả thương nồng mũi chợt cay

NGUYEN KHANH PHUONG

Lệ Lưng Tròng

Dài thêm nỗi nhớ đoạn tơ lòng
Biển ái ai từng nỡ gột đong
Gió lạnh như dường đông rũ thuở
Đường xưa tựa đã lá rơi vòng
Thương nồng buổi ấy hoài xuân đẹp
Gợn thẳm thu rồi mãi mắt trong
Vẫy hạ hương tình đang ủ ấp
Tràn mi bỗng ứa lệ lưng tròng

NGUYEN KHANH PHUONG

Giá Đông

Vẫn lại đông về gửi giá thêm
Làm hoa đã rụng cuối bên thềm
Tim dường lặng lẽ bao lần bóng
Mắt trải âm thầm những dạo đêm
Tại nhớ nên lòng đưa nỗi mỏi
Là thương để ngọc trỗi môi mềm
Cho người đắm khỏa câu hờn cũ
Cứ lỡ mơ nhiều chỉ lạnh nêm

NGUYEN KHANH PHUONG

297. Đông Về

Nđt

Vẫn gửi vào đông một nhớ này
Ai từng ngặt lá vẽ nhìn mây
Lòng chi mãi thoảng ngày xưa dại
Bóng vậy còn vương buổi cũ gầy
Nhẩm dạ duyên thì qua bỗng hết
Trông tình mộng thuở đã nào may
Mà tim cứ vội mơ về nẻo
Lạnh cũng vừa sang để buốt bày

NGUYEN KHANH PHUONG